Các linh vật Bé_Phúc

Bé Phúc
TênBối Bối (贝贝)Tinh Tinh (晶晶)Hoan Hoan (欢欢)Nghênh Nghênh (迎迎)Ni Ni (妮妮)
Giới tínhGáiTraiTraiGáiGái
Picture
Cảm hứng văn hóa

Hình trang trí Tết Nguyên Đán truyền thống với hoa sen và cá; cá được thiết kế từ các đồ tạo tác thời kì đồ đá mới.

Gấu trúc; Sứ hình hoa sen đời nhà Tống.

Ngọn lửa Olympic; Thiết kế của ngọn lửa từ hang đá Mạc Cao.

Sơn dương Tây Tạng, trang phục truyền thống Tây Tạng và Tân Cương.

Chim én, một loại chim ở Bắc Kinh.

Vòng tròn OlympicXanh lamĐenĐỏVàng/Da camXanh lá cây
Yếu tố tượng trưng[1]BiểnRừngLửaĐấtTrời
Yếu tố trong phong thuỷ[2]ThuỷMộcHoảThổKim
Tính cáchThân thiện, một người lãnh đạoTrung thực, lạc quanCởi mở, nhiệt tìnhHoạt bát, tự lậpCông bằng, tốt bụng
Ý tưởng đại diệnThịnh vượngHạnh phúcTình yêuSức khoẻMay mắn
Môn thể thao đại diệnThể thao dưới nướcCử tạ, judo, etc.Môn thể thao dùng bóngĐiền kinhThể dục dụng cụ
Ghi chúTheo truyền thống của người Trung Quốc, cá tượng trưng cho sự thịnh vượng vì chữ Ngư (鱼 / 魚) đọc gần với chữ Dư (余 / 餘) có nghĩa là thừa thãi. Cá chép vượt vũ môn là biểu tượng cho việc theo đuổi và đạt được ước mơ. Chiếc mũ của Bối Bối được dựa theo hình vật khai quật được tại Bàn Pha, một làng thời đồ đá mới của văn hóa Ngưỡng Thiều.Là một loài nguy cấp, gấu trúc vừa là biểu tượng của Trung Quốc vừa là biểu tượng của chương trình môi trường quốc tế. Khu rừng của Tinh Tinh cũng biểu tượng cho sự chung sống hài hòa giữa con người và thiên nhiên.Hoan Hoan biểu tượng cho tình yêu thể thao và tinh thần Olympic "nhanh hơn, cao hơn, mạnh hơn", và tình yêu với Olympic Bắc Kinh. Thiết kế mũ của Hoan Hoan xuất phát từ ngọ lửa trong hang động Mạc Cao, hang động Phật giáo Trung Quốc nổi tiếng nhất.Sươn dương Tây Tạng là một loài nguy cấp chỉ có ở Sơn nguyên Tây Tạng, được biết đến bởi sự nhanh nhẹn. Chiếc mũ của Nghênh Nghênh là sự kết hợp các yếu tố trong trang phục của Tây Tạng và Tân Cương.Chim én báo hiệu mùa xuân và hạnh phúc trong văn hóa Trung Quốc và được coi là biểu tượng của văn hóa Trung Quốc. Chữ Yến (燕) cũng được dùng trong Yến Kinh (燕京), một tên gọi cũ của Bắc Kinh.